Sống trong sợ hãi – Phần 3


* Những routine không liên quan đến makeup hay thời trang của một cô gái không phải beauty guru.

* Đăng kèm mấy cái ảnh mạng nhện này mới nhớ, bố mình mà nhìn thấy mạng nhện là thế nào cũng hí hửng phun sương rồi đem ống kính macro ra chụp.

1. Những bước an toàn khi sử dụng phòng tắm

Phòng tắm là nơi tất cả nhện báo thù xuất hiện, vì vậy mình cần đề cao cảnh giác. Cẩn tắc vô áy náy, trước khi dùng phòng tắm cho bất kỳ mục đích gì, mình đều tuân thủ các bước sau đây:

Bước 1: Nhìn bao quát tường nhà tắm. Đã từng có nhện bò trên tường, cẩn chú ý!

Bước 2: Kiểm tra bồn rửa mặt và bồn tắm. Đã từng có nhện và con nuôi nhà Nhện xuất hiện, chú ý cao độ!

Bước 3: Kiểm tra các góc phòng, trần nhà. Check.

Bước 4: Kiểm tra khăn bông tắm, khăn lau mặt, khăn lau tay. Check.

Bước 5: Thực hiện bốn bước trên một lần nữa, nếu không có vấn đề gì, định vị chai Raid hương chanh trong phòng tắm, chuẩn bị cho tình huống đụng độ xấu nhất có thể xảy ra thì còn có cái mà chống đỡ.

Bước 6: Hít thở sâu để lấy can đảm, đóng cánh cửa phòng tắm lại. Một khi cánh cửa phòng tắm đã đóng, khả năng tẩu thoát của bạn giảm đi đáng kể, nên hãy chắc chắn rằng năm bước trên được thực hiện nghiêm túc, hiệu quả. Bắt đầu tắm, đánh răng, làm bất kỳ việc gì cần làm… Chúc bạn sử dụng phòng tắm an toàn, vui vẻ.

2. Những điều lưu ý khi chiến đấu với nhện

Nhện là một kẻ thù lớn trong đời mà mình vừa sợ, vừa phải dứt khoát ra tay để bảo toàn mạng sống. Những điều lưu ý sau đây sẽ có ích khi bạn cũng chết nhát như mình, không đủ can đảm để tiếp xúc trực tiếp với nhện mà chỉ biết giương Raid hương chanh ra xịt tít mù:

Điều 1: Luôn giữ khoảng cách an toàn với nhện. Chú ý đến kích cỡ và loài nhện. Những con nhện to, chân dài có thể chạy như gió đến bên bạn. Những con nhện bold jumper có thể nhảy tanh tách và hạ cánh trên…mặt bạn. Tuyệt đối cẩn thận!!

Điều 2: Điều này có lẽ quá hiển nhiên, nhưng vẫn cần thiết. Khi sử dụng Raid hương chanh, lắc kỹ lọ xịt để khi xịt hóa chất, bạn xịt dưới dạng phun sương, đạt diện tích rộng. Đừng cuống quá mà quên bước này, nếu không bạn sẽ xịt Raid ra tia nước trong lúc con nhện bò nhộn nhạo đi…tránh mưa.

Điều 3: Đừng sợ tốn thuốc, cứ xịt Raid nhiệt tình vào. Con nhện ngắc ngoải rồi mà chân còn giãy thì rất có khả năng nó sẽ đạp đất sống lại mà lao vào bạn. Hãy xịt Raid cho đến khi con nhện thật sự yên nghỉ. Lượng thuốc dư trên tường, sàn nhà, vân vân… cũng có tác dụng diệt côn trùng kéo dài đến bốn tuần.

3. Chiến trường để lại

Khi đã xuống tay, bạn không thể để xác nhện lù lù đó được (creepy!) Mình đã nghĩ đến chuyện đặt bug bombs để diệt trừ nhện và côn trùng, nhưng với cách thảm sát hàng loạt này, mình sợ thấy hàng loạt xác nhện, mình sẽ lăn ra ngất xỉu mất. Dọn xác nhện là một trong những bước khó khăn nhất, đòi hỏi sự gan dạ, tinh thần trách nhiệm, dám làm dám chịu. Hãy tuân thủ các bước sau đây:

Bước 1: Xin đừng nghĩ đến bài học đạo đức hay hối hận quá mà ôm con nhện khóc. Tuyệt đối đừng!!

Bước 2: Lấy một cái túi nilon, kiểm tra xem túi có thủng chỗ nào không. Không chịu kiểm tra, lỡ túi thủng, nhện rơi ra thì tự chịu.

Bước 3: Điều mà mình luôn nhấn mạnh là giữ khoảng cách với con nhện, dù nó còn sống hay đã chết. Bạn cần một vật gì đó để đưa xác nhện vào túi nilon. Nếu bạn dùng một cái que, đừng để rơi xác nhện giữa chừng. Nếu bạn dùng một đôi đũa, đừng nghĩ đến chuyện dùng chúng để ăn nữa. Mình dùng một cái bàn chải cũ của khách sạn, không phải lý tưởng lắm.

Bước 4: Hạ tay xuống khoảng 4,5 lần, khóc thét trong lòng và tự hỏi người yêu đang ở chỗ quái nào mà mình phải làm việc này.

Bước 5: Thở than rằng bạn cùng nhà đang ở nơi nao.

Bước 6: Quả quyết rằng mình sẽ không làm phiền hàng xóm về chuyện này.

Bước 7: Hít thở sâu, gắp xác nhện, vứt cả xác nhện lẫn que, bàn chải,… vào túi nilon, buộc lại cẩn thận.

Bước 8: Công đoạn này yêu cầu tốc độ và tính cẩn thận. Chạy ra bãi tập kết rác cách nhà 30 mét và vứt túi nilon, để ít ra nhện có sống lại cũng quên đường về nhà mình (?!)

Chúc các bạn may mắn trên con đường đấu tranh vì một thiên hạ vô nhện.

Hết

Sống trong sợ hãi – Phần 2


1. Đã bao giờ bạn mơ thấy mình không làm được điều gì trong mơ khi mà hiện thực lại là bạn làm được điều ấy chưa? Nhiều năm trước, mình có một giấc mơ như thế.

Năm mình vào lớp Một, nhà mình chuyển nhà từ tập thể Thành Công về nhà riêng ở Thái Hà. Mình vẫn thích căn nhà cũ, tuy là tầng một nhà tập thể nhưng rộng hơn trăm mét vuông, mát mẻ, giữa các gian không có cửa, và vườn sau có giàn chanh leo xanh mướt trưa hè. Hồi còn trẻ con, mình nói chắc như đinh đóng cột với bà chị (ngày ấy cũng chỉ mới vào lớp Mười): “Sau này có nhiều tiền em sẽ mua lại nhà cũ để mở cửa hàng cho thuê truyện tranh (?!)”

Ngày gia đình mình chuyển nhà, bên trong căn nhà tập thể vốn có cấu trúc các gian rất buồn cười đã đổi khác rất nhiều. Nhà cũ chia đôi, bán cho hai hộ, đồ đạc đã chuyển đi nhìn trống huơ trống hoác, lại đầy vôi vữa bụi bặm vì chắc là hồi ấy đang xây tường ngăn cách. Lúc sắp rời đi, tự nhiên mình thấy cái thước nhựa màu hồng để quên trên bậu cửa sổ ngăn giữa phòng bố mẹ và phòng chị. Những ai sinh năm 93 trở về trước sẽ nhớ loại thước nhựa rẻ tiền nhất, không dẹt mà nhỏ như cái đũa, đầu vuông, không đàn hồi, dễ gãy mà lại khó kẻ. Nhưng cái thước ấy màu hồng, mà con gái hồi bé hầu như đứa nào cũng ám ảnh với những thứ màu đỏ hoặc màu hồng (!!) Chưa kể mình có cái thước ấy từ trước khi đi học lớp Một. Thế là mình ba chân bốn cẳng chạy lại để lấy cái thước kẻ, mang theo về nhà mới để rồi…không bao giờ dùng (đã thế còn bị chị nạt rằng đây là nhà người khác rồi, không được chạy lung tung, hic).

Nhưng trong mơ, mình quên mất cái thước và quay về nhà cũ để lấy lại. Thế nhưng những con nhện lớn bò khắp nền nhà lát gạch men. Mình nhảy qua những con nhện, trong những giấc mơ kiểu ấy mình luôn trở thành nhân vật có máu phiêu lưu gan dạ. Nhưng mình không nhớ cuối cùng có lấy được cái thước kẻ không.

Trong rất nhiều giấc mơ mình đã quên, thì mình vẫn luôn nhớ được một chút về giấc mơ này. Có lẽ mình đã mơ vì mình quá nhớ căn nhà cũ, nơi chứa đựng cả những ngày thơ ấu. Khi mình đi khỏi nơi ấy, mình lớn quá nhanh và trước khi mình nhận ra, mạng nhện đã giăng đầy ký ức.

2. Chỉ ba ngày sau khi mình xuống tay với con nhện trong bồn tắm, một con nhện nữa lại xuất hiện. Lần này con nhện to bằng lòng bàn tay mình, chân dài mảnh khảnh như cái kim, bò thoăn thoắt trên tường nhà tắm. Chân run lẩy bẩy, mình không kìm được, hét toáng lên lúc hai giờ sáng khi xóm giềng đang say giấc. Chộp lấy chai Raid hương chanh, mình liều chết chiến đấu. Con nhện lớn rơi từ trên tường xuống đất, giãy đành đạch…

(Xin nói luôn là mình không định quảng cáo cho Raid hương chanh, chỉ là vì trong những hoàn cảnh hiểm nguy kể trên, Raid hương chanh đã luôn sát cánh và đảm bảo an toàn cho mình. Mình rất biết ơn, vâng, xin cảm ơn…)

Đến lúc này thì mình không thể nghĩ nhện chỉ xuất hiện tình cờ nữa. Nếu cho rằng con bọ vô danh tính cũng là con nuôi của nhà Nhện, lớn lên với nhện nên cũng tưởng mình là nhện, mang theo sứ mạng gia tộc đến đòi nợ mình, thì suy luận của mình khá hợp lý. Khoảng cách thời gian giữa sự xuất hiện những đại diện nhà Nhện ngày càng ngắn, kích thước con nhện lại ngày càng lớn, cứ đà này, nếu không bỏ nhà đi bụi, chẳng lẽ mình sẽ bị Nhện khổng lồ ăn thịt?

Lại nói đến chuyện nhện từ đâu đến. Tất cả nhện báo thù đều xuất hiện trong phòng tắm chỉ vẻn vẹn bốn mét vuông này. Con nhện chết dưới tay mình lần này quá lớn để lọt qua lỗ thoát nước bồn tắm hay bồn rửa mặt. Mình ngước nhìn lên trần nhà. Chẳng lẽ nó đến từ khe thông gió mới lắp khung nhựa trắng bóc kia? Có bao nhiêu con nhện đang rình rập và chờ đợi mình?

3. Vào khoảng thời gian mà hai mẹ con Mỹ – Việt đang phát sốt phát rét vì sợ nhện, không dám mở cửa xe hơi quá lâu vì sợ nhện bò vào, không dám để ngỏ cửa ra garage, mình đã quyết rằng một trong hai người phải mạnh mẽ lên. Mình nói với bà mẹ Mỹ thế này:

Think about it this way. That big, black, hairy spider is a pitiful creature. He wants your love as much as Sonya (the German Shepherd) does. He wants to be close to you, and probably will just stay silently by your side, but he doesn’t understand why you scream at him and try to murder him every time you see him. He is part of nature, he doesn’t know why you hate him with such a passion while you love nature. Still, he never stops trying to show you his affection even if it costs him his life.

Bà mẹ Mỹ của mình gật gù, cho rằng cách nghĩ này rất uyên thâm và vị tha. Còn mình thì thấy mình đúng là một tên lừa gạt và đạo đức giả có hạng, vì trong cùng ngày hôm đó mình đã hét toáng lên khi thấy một con nhện nhỏ trong phòng tắm.

Nature, you are scary as f***!!!!!!

Lúc này đây, mình lại nhớ về chuyện năm ấy. Lẽ nào những con nhện vô tội kia thật sự đến để tìm công lý vì mình là kẻ nhẫn tâm đã xuống tay không thương tiếc với giống loài nhỏ bé này? Nhưng nhện thì đã giết, nếu chúng lại xuất hiện, mình sẽ lại phải chiến đấu vì lẽ sống còn của chính mình. Oan oan tương báo, bao giờ mới dứt?

(còn tiếp)

Sống trong sợ hãi – Phần 1


* This is not based on a true story. It is a true story.

 1. Chẳng hiểu vì lẽ gì mà khi mình càng lớn, lá gan mình càng nhỏ đi.

Từ khi còn bé, mình đã rất sợ nhện. Đương nhiên mình cũng sợ gián rết các loại và côn trùng nói chung, nhưng nhện vẫn là đáng sợ nhất. Thậm chí khi viết bài này mình chỉ dám đăng ảnh mạng nhện chứ không dám đăng ảnh nhện. Đến lúc đi học Tiểu học, nói ra thì hơi xấu hổ nhưng mình học hành hết sức tử tế, tuyệt đối không thua một đứa con trai nào (chắc vì thế người ta mới bảo con gái thường học giỏi hơn con trai ở cấp I, cấp II). Đã thế mình cũng bướng, chả sợ ai. Một đám con trai rất nghịch (mình nhớ là chúng nó còn học rất kém nữa) liền đi bắt nhện về, gói vào túi nilon để đem đến lớp dọa mình (hừ, thế là hèn!). Đương nhiên là mình bị rượt quanh lớp mấy vòng, nhảy qua ghế, phi thân qua bàn. Nếu không kể đến vụ vì hớn hở chạy ra cửa sổ xem hai thầy trẻ ngồi lên đùi nhau mà bị trặc chân (hồi cấp II) thì chắc chỉ có điển tích này là mất thể diện nhất.

Nỗi sợ nhện của mình cứ thế lớn dần theo thời gian, thậm chí khi mình đi du học năm đầu tiên theo chương trình giao lưu văn hóa, bà mẹ Mỹ của mình – vốn là một người cực kỳ kiên cường, cũng sợ nhện, dẫn đến cả hai mẹ con mà gặp nhện là tá hỏa. Thời gian này mình cũng rất đề phòng với không gian mở như garage, nơi tối tăm bụi bặm như nhà kho, vân vân… Mình cũng đọc nhiều tài liệu về nhện để biết loại nào nguy hiểm chết người hoặc không chết người nhưng cũng … nhừ người. Tuy nhiên, nhện không lớn, không lông lá, và không độc đảm bảo vẫn làm mình chạy mất dép.

[IMG]

2. Mình mới chuyển vào một căn hộ rộng chừng tám mươi mét vuông từ tháng trước. Hết năm học đầu tiên ở Đại học, chuyện ở ký túc xá không còn là bắt buộc nên mình ra ở gần campus, vừa tiết kiệm chi phí ăn ở, vừa có không gian riêng. Bạn cùng nhà với mình đã về Việt Nam nghỉ hè nên hiện tại, mình sống một mình.

Khoảng một tuần sau khi chuyển đồ đạc vào nhà, mình giết hai con nhện. Cả hai đều chỉ to hơn đầu bút, một con lông lá xác định là bold jumper ở trong bếp, một con khác ở trong phòng mình (may mà phát hiện ra, phù!). Mình đã lên facebook viết một cái status khá epic, nửa đùa nửa thật là biết đâu họ hàng hang hốc loài nhện sẽ quay lại tìm mình trả thù.

“Living alone isn’t that easy after all” – I realized as I was panting and panically looking for a weapon not to fight, but to murder my lifelong enemies. Of course I have feared them for all the years I’ve lived, but had I run away from my own home again, I would have had nowhere to turn go and no one to turn to. I knew at that time, I had to face it. So I did what I did. I killed both of them, washed my hands, took a shower, and told myself to forget that they ever existed. But deep inside, I’m still scared that they might come back from the dead. Some say they can live up to twenty five years. And even if today I really killed the two, who knows when their offspring will come back to take revenge on me? (20120524).

Nào ngờ, những gì mình dự đoán đang trở thành sự thật. Chỉ một tuần sau đó, một con bọ màu xám không rõ tên, không phải gián nhưng to gần bằng ngón tay cái, đột ngột xuất hiện trong bồn rửa mặt ngay khi mình đang định đánh răng. Vì bồn rửa dốc và trơn, con bọ cứ bò vòng quanh. Mình hoảng hốt cầm lọ Raid hương chanh xịt tít mù. Khi mình thở dốc hạ vũ khí xuống, con bọ đã bị cuốn xuống ống thoát nước bồn rửa mặt, không để lại một dấu vết.

3. Năm ngày sau khi con bọ vô danh tính làm mình thất kinh, một thành viên thật sự của nhà nhện đã đến tìm mình, và lần này mình đã chiến đấu trong tình trạng…không mặc quần áo (hic!).

One of its kind had come back to get me. I knew this day would come, the ghost of my enemies will hunt me down. I expected this kind of midnight thriller, but I did not see it coming when I was naked (20120607).

Bà chị rất thích tự xưng anh hùng của mình vốn đã không thương cảm lại còn phán mấy câu xanh rờn:

It came to you naked. Of course you should fight back naked. That’s called fair-play.

Sự thật là ngay khi mình chuẩn bị bước vào bồn tắm, một con nhện đen sì, to bằng đồng xu đã nằm thù lù, có vẻ muốn tắm cùng. Mình hét lên một tiếng thất kinh, chộp lấy lọ Raid hương chanh (vâng, vẫn chính là thứ vũ khí duy nhất có thể cứu mình trong cơn hoạn nạn), xịt quên chết. Con nhện bò nhộn nhạo trong bồn tắm rồi lăn ra giãy đành đạch.

Đến lúc này, mình bắt đầu tự hỏi: nhện đến từ đâu? Con bọ lần trước xuất hiện trong bồn rửa mặt, lần này là nhện trong bồn tắm. Chẳng lẽ chúng đến từ ống thoát nước bồn tắm và bồn rửa, nơi hầu như luôn ẩm và còn có nước chảy?

(còn tiếp)